Lấy sự phát triển đặc trưng của tuổi trẻ làm mấu chốt vật chất Cho giải pháp đổi mới căn bản và toàn diện nền giáo dục Ảnh: Hồng Vĩnh Nhà trường ra đời để làm gì? Sự sống tồn tại được, nền giáo dục tồn tại được, nhà trường ra đời vì lí do gì? Vì lí do gì song cho nên nhà trường? Lẽ sống của nó là cái gì? Nói về việc ra đời nhà trường phải tính từ thời Khổng Tử mở trường đến nay. Tại sao người ta phải đi học? vì sao trong xã hội trước đây 95% dân cư không đi học vẫn cứ thường nhật? hiện tại, 100% dân cư phải đi học thì mới sống thường ngày được, thì lí do gì? Cho nên theo nghiên cứu, tôi thấy rằng lý do cơ bản nhất của tất cả mọi lý do đó là sức lao động. Đối với sự tồn tại của nhà trường là để có sức cần lao. Đặc trưng của thời ngày nay là tất tật mọi người đều thuộc phạm trù sức cần lao. Bởi vậy khi Khổng Tử mở trường là để có sức lao động trước. Mà sức lao động trước khi đó dùng để làm quan do vậy chỉ cần 5% dân cư làm quan là đủ. Ngày nay, ắt sản phẩm sinh ra đều là sản phẩm của sức lao động. Chỉ có sức cần lao sống mới tạo ra lợi nhuận (thặng dư giá trị). Đó là vấn đề cốt lõi để tư duy giáo dục nhận ra sứ mạng của giáo dục trong mọi thời đại là tạo ra công lao động sống cung cấp cho thời đại mình. Làm thế nào để có sức lao động sống và bản thân sức cần lao sống đã hình thành và phát triển như thế nào trong lịch sử? Sức cần lao để làm cái gì? Để tổ chức lại từng lớp. Sức cần lao tạm thời mới chỉ đủ sức để phát hiện các phẩm chất từng lớp, các sức cần lao khác còn lại thì nó sinh ra từ phạm trù cá nhân chủ nghĩa. Mỗi con người bằng sức cần lao sống của mình sẽ tạo ra thêm nhiều điều. Sức lao động sống ấy, Mác phát hiện ra. Vốn của tư bản bỏ ra là lao động không sinh lời được, do đó chỉ có sức cần lao sống được sinh lời. Đấy là cái căn bản nhất của Chủ nghĩa Mác. Vì thế quan yếu nhất là nhà trường làm thế nào đào tạo cho học sinh có sức lao động sống? Nhà trường hiện đại phải tạo ra cho trẻ em sức cần lao trí óc sống. Đó là định nghĩa của tôi. Sức cần lao phát sinh và hình thành từ khi loài người biết chế tác phương tiện dùng để cần lao, rồi dùng để "định nghĩa” một nền sinh sản. Như cày chìa vôi là sản phẩm của nền sản xuất tiểu nông, máy hơi nước là sản phẩm của nền sản xuất đại công nghiệp, máy tính là sản phẩm của nền sinh sản đương đại. Giáo dục có thể được "định nghĩa” bằng cách tạo ra công cần lao sống cung cấp cho nền sinh sản đương thời. Nền giáo dục Bút lông gắn với nền sinh sản tiểu nông. Nền giáo dục Bút sắt là đứa em sinh sau của nền sản xuất đại công nghiệp. Nền giáo dục đương đại được sinh ra và nuôi lớn bằng Máy tính. Từ Bút lông sang Bút sắt là một cuộc đổi mới cơ bản và toàn diện nền giáo dục. Từ Bút sắt sang Máy tính là một cuộc đổi mới căn bản và toàn diện nền giáo dục. Cần một nền giáo dục chưa hề có cho cuộc sống mới, chưa hề có trong lịch sử Gia đình và đời sống thiên nhiên hàng ngày đem đến cho đời trẻ sức cần lao thủ túc, thực thi bằng cơ bắp và kinh nghiệm. Nhà trường xuất hiện để đáp ứng nhu cầu mới của lịch sử, nhu cầu về sức lao động trí não, không có sẵn trong kinh nghiệm. Thầy Khổng Tử, người trước nhất mở trường tư, sống bằng nghề dạy học, thu học phí ngang giá với sản phẩm làm ra: sức lao động trí tuệ. Học trò mua nó về dùng để làm quan. Chỉ cần 5% dân cư làm quan là đủ. 95% còn lại không đi học vẫn sống thường nhật. Ngày nay, tuốt các sản phẩm hiện đại đều là sản phẩm của sức cần lao trí tuệ với các trình độ khác nhau. Để sống thường ngày trong nền văn minh toàn cầu, thảy 100% dân cư phải đi học. Sự biến đổi căn bản và toàn diện trên thực tiễn toàn cầu đã tạo ra một cuộc sống thường ngày chưa hề có. Do đó, cần một nền giáo dục chưa hề có cho cuộc sống mới ấy. Thời Khổng Tử mở trường, 100% dân cư đều đi bộ (cưỡi ngựa, đi xe ngựa cũng là đi bộ). Lịch sử có nền giáo dục "đi bộ”. Thầy trước – trò sau dắt nhau đi bộ. Ngày nay, đi bộ vẫn còn nhưng chỉ để đi từ phòng ngủ ra chỗ để xe. Sức mạnh cơ bắp chỉ còn là phần phụ rất nhỏ trong việc đi lại. Tình hình hao hao lặp lại trong giáo dục. Chữ nghĩa sách vở của Thánh hiền, phương pháp giảng dạy cựu truyền ... Nay chỉ còn là phần phụ trong nền giáo dục đương đại.
Đổi mới giáo dục là nhiệm vụ cấp bách, nhưng làm thế nào Lại không phải là chuyện một sớm một chiều Ảnh:Hoàng Long Giải pháp thực tiễn Thứ nhất, lấy sức lao động trí tuệ hiện đại làm cơ sở, làm mấu chốt vật chất, làm nơi lên đường và nơi đi đến của nền giáo dục hiện đại. Đời sống xã hội đương đại, nền sinh sản hiện đại, các mối quan hệ hiện đại trong các lĩnh vực vật chất và ý thức đều bị chi phối bởi sức mạnh vật chất của sức cần lao trí óc hiện đại. Sự sống, sức sống của 100% dân cư hiện đại đều được bảo lãnh bởi sức lao động của chính họ. Các đẳng cấp xã hội cha truyền con nối ngàn đời của từng lớp cựu truyền nay thay bằng các thứ hạng sức cần lao của mỗi cá nhân tự mình tạo ra. Nền giáo dục cho 100% dân cư hiện đại phải cấp cho từng cá nhân chủ nghĩa hiện đại sức cần lao, từ nấc thang thấp nhất đến nấc thang cao nhất sao cho mỗi cá nhân có thể sống thường ngày (trước đây 95% dân cư không đi học vẫn sống thường ngày). Thứ hai, nội dung giáo dục phải song hành, tương trợ, tạo ra sức mạnh vật chất cấp cho từng cá nhân chủ nghĩa hiện đại, đưa vào hai dòng: Phát triển / Trưởng thành. Nét đặc trưng căn bản của giáo dục nhà trường đương đại là tạo ra sự phát triển tinh thần cho từng cá nhân ứng với sự phát triển sức lao động cá nhân chủ nghĩa trong nền văn minh đương thời. Sức cần lao cá nhân chủ nghĩa đương đại dù ở nấc thang nào cũng thuộc phạm trù sức lao động trí tuệ hiện đại. Giáo dục nhà trường hiện đại trở thành yếu tố hữu cơ làm nên cuộc sống cá nhân chủ nghĩa hiện đại, cho cả 100% dân cư, do đó phải rất thực, rất vững chắc, không thể may rủi, lại càng không phù phiếm chữ nghĩa. Việc học với 100% dân cư là thiết thân, sống còn, không phải là chuyện được thua trong phòng thi Bậc học (cấp học) là một đoạn cắt ra từ dòng phát triển tự nhiên của trẻ em hiện đại, theo nhu cầu sức lao động mà cá nhân chủ nghĩa cần có để sống thường ngày (và hy vọng sẽ sống tốt hơn). Việc học hiện đại đối với cả 100% dân cư là việc thiết thân, sống còn, đừng phủ lên nó những ảo mộng mơ hồ, những thua được sấp ngửa trong phòng thi, những trò chơi trí tuệ trong cuộc sống. Chúng ta hay nói chức năng giáo dục là bổ dưỡng tuấn kiệt, đào tạo anh tài… hào kiệt là đặc sản cá nhân, không đào tạo được. Từng lớp chỉ cần tạo điều kiện, cơ hội cho nhân kiệt phát triển chứ đừng ảo mộng là đào tạo tài năng. Giáo dục đại trà chỉ cấp cho cá nhân những kiến thức và kĩ năng cơ bản bắt buộc, tối thiểu, chẳng thể không có. Cho nên, cần phân chia bậc học theo hai tiêu chí: Sự phát triển thiên nhiên của trẻ nít hiện đại qua các lứa tuổi và Nhu cầu sức lao động của cá nhân chủ nghĩa trong nền sản xuất hiện đại. Xét theo hiện trạng sức lao động cấp cho nền sản xuất đương đại và đặc trưng của tuổi trẻ đương đại lần trước tiên hình thành trong lịch sử, tôi yêu cầu chỉ nên có hệ thống giáo dục phổ biến 11 năm. Trong đó 6 năm Tiểu học, 3 năm Trung học cơ sở buộc và 2 năm Trung học phổ biến tự chọn. Hãy coi trọng 6 năm thần linh của trẻ con, thiêng liêng nhất của đời người, cho nó sống thoải mái như loài người đã từng sống trong quá vãng. Bây giờ chúng ta cho trẻ mỏ vào vườn trẻ mẫu giáo là vì ích lợi của người lớn chứ không phải vì lợi. Của con nít. Người lớn phải đi làm bởi thế phải cho đi vườn trẻ, gửi mẫu giáo. Tại sao phải 6 năm tiểu học? 6 tuổi vào học, lứa tuổi từ 6 - 11, 12 tuổi là lứa tuổi đặc biệt phát triển về trí não. Nghĩa là sức cần lao trí óc thực thụ bắt đầu hình thành, bắt đầu tố chất. Giữ trẻ 12 tuổi trong vòng tay gia đình và nhà trường thì an toàn hơn thả sớm 1 năm (11 tuổi) như hiện thời. Con trẻ 11 tuổi hiện đã dậy thì. Nếu chúng ta thả con trẻ 11 tuổi ra, trong tầng lớp hiện đại không an toàn đâu. Tại sao 3 năm Trung học cơ sở? Chỉ cần bổ sung vào tiểu học một số tri thức và kĩ năng căn bản cần cho sức lao động phổ quát, chiếm tuyệt đại bộ phận trong nền sản xuất hiện thời. 3 năm là đủ để bù thêm vào đấy để lấy cái quyền đại phần đông cho sức cần lao hiện đại. Tại sao 2 năm Trung học phổ quát? Chỉ cần 2 năm cho ai muốn học lên, vào Đại học hay Cao đẳng. 17 tuổi ra khỏi trường phổ quát, ở nền văn minh đương đại, là vừa. Nán lại thêm 1 năm (18 tuổi) là thừa, tốn kém và có thể có hại về tâm lý đối với thanh niên đương đại. Mấu chốt vật chất cho giải pháp đổi mới giáo dục Lấy sức lao động trí óc cần cho nền sản xuất đương thời và lấy sự phát triển đặc trưng của tuổi xanh đương đại làm "cốt lõi vật chất” cho giải pháp đổi mới căn bản và toàn diện nền giáo dục. Nếu dựa trên cơ sở vật chất vững chắc, tường minh là sức lao động trí não (chứ không phải một năng lực mơ hồ nào đó), thì có thể tổ chức và kiểm soát quá trình đổi mới an toàn và chắc chắn. CT(ghi) |
Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013
Cốt lõi vật chất của giải pháp giáo thêm mới dục
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét